Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Nhật kí tán tỉnh của trai ngoan Chap 6-7

Chap 6

Ngày…tháng…năm…

Kể từ sau hôm hỗn loạn ở trên lớp ấy. Mấy ngày gần đây hôm nào cũng có bạn sang thăm mình, hỏi han sức khỏe.

Ngoài dạy mình đọc rap bằng mấy bài “căm mon men” và “fạc kíu” ra thì các bạn ấy còn tích cực giao lưu võ thuật với mình nữa. Nhờ các bạn ấy mà khả năng đọc rap và võ thuật của mình ngày càng tăng tiến. 

Rap thì mình đã có thể đọc ngon 2 bài “căm mon men” và “fạc kíu” rồi. Còn võ thuật thì kém hơn 1 tí. Mình mới có khả năng chịu đòn bằng gạch đá bê tông thôi còn khả năng chịu đòn bằng sắt thép mình vẫn chưa chịu được.

Hôm nay lớp mình nhận thêm 1 bạn học sinh mới.

Bạn này đẹp trai lắm mà cái tên của bạn ấy cũng rất đẹp nữa nhớ. 

Trần Văn Đẹp. 

Nhà bạn Đẹp là đại lý bán kẹo cao su cấp 1 nên bạn ấy có dáng của một vị công tử lắm ý. Ngay hôm đầu vào lớp bạn ấy rất hào phóng tặng cho mỗi bạn trong lớp 1 gói kẹo cao su.

Thương hiệu kẹo cao su này nổi tiếng lắm nhớ, của nước ngoài thì phải. 

Mình chỉ thấy ghi ở ngoài nhãn là cao su OK. 

Chẳng mấy khi mà được tặng kẹo cao su nổi tiếng như vậy, mình quyết định cất đi làm kỉ niệm. Mình bắt đầu thấy quý bạn Đẹp này rồi đấy.

Đầu giờ hôm ấy vì mải nói chuyện riêng trong lớp Trang bị cô gọi lên bảng kiểm tra miệng. Mình thấy lúc Trang bị gọi lên, bạn Quý lập tức quay ngoắt mặt đi hướng khác mặt bạn ấy rất là ngây thơ nhớ. Bạn Quý này đểu thế không biết, chưa gì đã lộ rõ bản chất của mấy gã sở khanh rồi. Mình thương Trang quá.

Trang đứng lên trên bục. Ánh mắt nàng nhìn xuống phía dưới như van nài nhưng không một ai trong lớp đoái hoài đến nàng ấy. 

Mọi người đều lơ mặt hết đi, chăm chú cầm sách lên đọc. Hình như ai cũng sợ bị liên lụy hết á.

Đứng trước tình cảnh ấy mình không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa. Mình khe khẽ vẫy tay, nhìn Trang nhấp nháy mắt.

Trang bắt được sóng, vẻ uể oải của nàng bừng tỉnh, giống như là Póp bai vừa được ăn rau chân vịt, nàng mở to hai mắt, ưỡn ngực thẳng lên, chỉ thiếu mỗi điệu đấm bình bịch vào ngực như là kinh kong nữa thôi là đủ bộ.

Mình truyền khẩu quyết vào miệng nhả ra từng chữ một cách đều đặn: “Văn…học…đương…đại…chia…ra…làm…4…loại…chính… ”

Trang gật đầu mừng tủi dường như cuối cùng nàng đã tìm ra được chân lý. Nàng tự tin đọc lớn: “Chăm học điên dại chia ra làm 4 loại chính thứ nhất là học nhiều quá hóa ngu, thứ hai là học nhiều nên sinh bệnh, thứ ba là học nhiều sinh ảo tưởng và cuối cùng là học nhiều nên không vô. Nói đến học ngu thì lại chia ra làm 2 loại học ngu vì lười và học ngu bẩm sinh…”

Cô giáo ở cạnh đó nhìn Trang đọc lưu loát, mồm liền há hốc ra, tay run rẩy đánh rơi cả cái bút. Các bạn trong lớp mình thì không đánh rơi bút nhưng mà sách thì văng ra tung tóe.

Mình chỉ nghe thấy cô giáo nhẹ nhàng, dịu dàng và tình cảm, lên giọng tông cao nói: “Chị Trang…0 điểm…về chỗ….”

“Anh Tráng…chăm chỉ…nhắc bài…cũng…0 điểm luôn…”

Ơ sao cô lại biết mình nhắc bài cho Trang nhỉ. Kì lạ quá. Rõ ràng là khi nãy cô hỏi ai nhắc bài cho bạn Trang thì không một ai nói gì cơ mà. Quay qua nhìn Vi cùng mấy bạn khác mình thấy ngón tay của mọi người đều chỉ về phía mình. À cái này là hành động của các bạn dạy mình đọc rap hay làm. Thế là mình lẩm bẩm luôn:

“Căm mon men”, “fạc kíu”

Chỉ thấy một chiếc giẻ từ đâu phi tới. Dáng bay của nó như sao chổi, bắn ra vô số những hạt bụi trắng xóa.

Mình đang định ưỡn người ra tránh giống diễn viên trong phim Matrix thì có một giọng nói quyền uy làm mình đứng hình.

“ANH TRÁNG RA GÓC LỚP ĐỨNG CHO TÔI”

Tiếng nói quyền uy của một vị thần.

“Bốp” 1 cái. Cuối cùng sao chổi cũng va vào hành tinh. Sự sống bị hủy diệt hoàn toàn.

Lần đầu tiên bị điểm 0 trong đời mình thấy hổ thẹn quá. Lúc Trang từ trên bục đi xuống nàng không quên đưa tay lên vẫy vẫy chào mình.

Thôi không sao dù được 0 điểm nhưng tình cảm giữa bọn mình ngày càng thắm thiêt hơn cũng đáng. 

Chỉ thấy bàn tay Trang đang xòe ra vẫy mình, bỗng 4 ngón cụp lại. Chỉ còn lại duy nhất một ngón. Đấy là ngón giữa. Trang trìu mến nhìn mình ngoắc ngoắc. Chắc nàng tính rủ mình đi chơi đây mà. Thật là sung sướng và cảm động quá. Đêm nay mình bị mất ngủ mất.

Chap 7

Ngày…tháng…năm…

Sau cái hôm bị 0 điểm lần đầu tiên ấy. Mấy hôm nay mình cứ nghĩ mãi về việc rủ Trang đi chơi. Rủ nàng đi đâu và nói chuyện gì với nàng bây giờ nhỉ? Mình bí quá mà chẳng biết hỏi ai tư vấn. Đúng lúc đấy thì mình nhìn thấy bạn Đẹp bước vào.

Đang định giơ tay chào bạn ấy 1 cái thì bao nhiêu là người chạy xộc đến.

Cả đám ào ào như ong vỡ tổ:

“Đại ca đến rồi…”
“Tình thánh thiếu gia…”

“Giúp em, giúp em…”

Bạn Đẹp đứng giữa đám đông như là ca sĩ Đan Trường đứng bên người hâm mộ. 

Từ tốn gạt nhẹ đám người ra, bạn Đẹp vừa đi vừa nói: “Các chú còn non xanh lắm, kinh nghiệm đẽo gái như các chú thì bảo sao gái nó chả bỏ…”

Bạn Đẹp ngồi xuống, húng hắng ho nhẹ đoạn tiếp: “Thôi bây giờ các chú có câu hỏi gì thì ghi ra giấy rồi gửi lại cho anh. Anh sẽ có lời khuyên riêng cho từng chú. Nhớ ghi họ tên lên trên giấy đấy kẻo anh lại đưa nhầm.” 

Thế là các bạn trong lớp ào ào về chỗ, ai ai cũng lấy giấy ra ghi ghi, viết viết. Mình chưa bao giờ lại trông thấy lớp mình trở nên chăm chỉ như thế. Hồi trước mình chỉ quý bạn Đẹp thôi chứ giờ mình còn thấy nể bạn ấy nữa.

Tò mò mình lân la lại ngồi xuống cạnh bạn Đẹp. Còn chưa kịp nói gì thì Đẹp đã quay qua mình hất mặt: 

“Chú có chuyện gì thế?”

“À không Tráng chỉ muốn hỏi Đẹp một chuyện thôi”

“Ừ chú cứ hỏi đi.”

Mình đang định hỏi Tráng làm cách nào để biến một người lười trở thành người chăm chỉ thì đúng lúc đấy có mẩu giấy được ném lên bàn bạn ấy. 

Chỉ thấy bạn ấy nhặt lên, mở ra. 

Trong tờ giấy là 1 nét chữ xiên xiên: “Tình hình là em với cô ấy quen nhau được 3 tuần rồi, hôm nào em cũng qua chở cô ấy đi học. Hôm qua đột nhiên cô ấy bảo em không cần chở cô ấy đi học nữa. Sáng nay em thấy cô ấy được thằng khác chở đi. Bây giờ em phải làm sao?”

Đọc xong mình nghĩ bụng thằng này ngu thế. Đấy là cô ấy mở đường cho mình để mình đưa xe đạp cho cô ấy chở mình đi học còn thằng kia chắc là cô ấy nhờ để làm mình ghen. Đang định bảo Đẹp ơi đưa mình trả lời cho thì thấy bạn Đẹp cầm giấy lên hí hoáy viết.

“Làm sao à? Chú ngu vãi cả đái ra. Làm osin cho gái bảo sao nó chả tuyển thằng osin khác. Giờ anh khuyên này chú bán xe đạp đi mai rủ nó đi ô tô luôn. Có ô tô là chú hơn đứt thằng kia rồi. Chú hỏi ô tô thì lấy ở đâu à. Thì đi mua theo tháng. 15k/1 tháng. Chú rủ mà nó không chịu đi cùng thì thôi. Chú đi 1 mình càng sướng. Mà trên ô tô cũng có nhiều gái xinh lắm đấy. Không tán con này thì tán con khác. Next nhé.”

Tờ giấy được gửi đi, mình nhìn Đẹp ngỡ ngàng. Thấy thế Đẹp quay qua hỏi mình: “Chú nhìn gì anh. Có chuyện gì hỏi nhanh lên anh không có nhiều thời gian đâu.”

Mình run run nói: “Tráng chỉ muốn bảo Đẹp là giá vé xe bus bây giờ mới tăng lên 20 nghìn rồi thôi.”

Mình chỉ thấy Đẹp mở to mắt ra nhìn mình ngỡ ngàng. Nói đoạn bạn ấy lẩm bẩm: “Thằng này khá!”

Tiếp đó Đẹp vỗ nhẹ lên vai mình, nói: “Anh thấy chú có tư chất gia nhập chém gió hội của anh đấy. Hội này anh mới thành lập có anh là thành viên thứ nhất, chú là thành viên thứ hai và cũng là thành viên cuối cùng. Chú gia nhập luôn đê cho nóng.”

Đúng lúc này 1 tờ giấy khác lại được phi lên bàn Đẹp, bạn ấy cười cười rồi mở ra. Đoạn giấy viết: “Anh ơi cho em hỏi: em mới xin được số điện thoại của cô ấy rồi. Giờ gọi điện thì nên nói gì đầu tiên và bắt đầu như thế nào ạ. Em cám ơn anh.”

Đẹp lại cúi xuống hí hoáy viết: “Chú gọi điện cho cô ấy rồi nói như sau: “Alo Na hả? Ồ không phải Na cũng không sao chắc là Bưởi rồi. Anh là …người vừa xin số của em lúc sáng ý. Anh gọi điện chỉ để thông báo cho em biết đây là số điện thoại của anh nhé….043. Đùa em đấy, anh biết em là….abczyz rồi, xinh như em làm sao anh quên được. À anh có chút chuyện muốn hỏi em, mình gặp nhau vào hôm nào đấy đi. (Ghi chú con nào cá sấu thì chú khen nó là thông minh thay cho từ xinh nha). Hết. Next.”

Tờ giấy được phi đi, mình đọc được thấy đúng nội dung mình đang thắc mắc. Mình không ngờ câu trả lời lại hay đến như thế. Rất là tự tin nhé. Đẹp quả là thiên tài. Thế là mình đồng ý gia nhập chém gió hội luôn.

Trang ơi, Trang hãy chờ Tráng Trang nhé.

Giữ đúng lời hứa nhé. Trong lúc chờ Tráng vận công dặn.
http://vozforums.com/showthread.php?t=3162545

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét